Ai cũng nghĩ gia đình tôi làm ăn khấm khá khi có thể xây dựng một căn nhà khang trang ở quê. Nhưng ít ai biết rằng chúng tôi vẫn đang chật vật sống trong một căn trọ nhỏ bé tại Hà Nội, hàng ngày phải vất vả trả tiền vay mua nhà.
Vợ chồng tôi quê Bắc Giang, lên Hà Nội làm ăn đã gần chục năm. Công việc buôn bán thực phẩm giúp chúng tôi có thu nhập khá, mỗi tháng kiếm được vài chục triệu, nhưng vẫn phải sống trong hai phòng trọ chưa đầy 40m², chật chội và ẩm thấp. Tôi đã nhiều lần bàn chuyện vay mua nhà để có chỗ ở ổn định, tránh cảnh nay đây mai đó, nhưng chồng tôi không đồng ý. Anh luôn muốn dồn tiền để xây một ngôi nhà thật đẹp ở quê, với lý do là “trai trưởng” nên cần có chỗ để tổ chức giỗ chạp, lễ Tết.
>> Công cụ phân tích đầu tư bất động sản chính xác giúp tránh rủi ro
Mặc dù mẹ chồng tôi chủ yếu ở Hà Nội cùng con cháu, ngôi nhà cấp 4 cũ ở quê vẫn có thể sử dụng tốt, nhưng chồng tôi nhất quyết phải xây một biệt thự vườn rộng hơn trăm mét vuông. Dự án này tiêu tốn hơn một tỷ đồng, trong khi chúng tôi chỉ có 400 triệu. Để hoàn thành, anh phải vay ngân hàng 500 triệu bằng cách cắm sổ đỏ, còn lại 300 triệu vay từ anh em, họ hàng.
Ở quê, mọi người nhìn vào cứ nghĩ vợ chồng tôi làm ăn phát đạt, có điều kiện nên mới xây được cơ ngơi lớn như vậy. Nhưng thực tế, hàng ngày chúng tôi phải dậy từ 4h sáng để lấy hàng, bận rộn từ sáng đến tối mà nhiều khi không có nổi một bữa ăn đúng giờ. Tiền thuê trọ mất 4 triệu/tháng, chi phí học hành cho con ít nhất 5 triệu, cộng với tiền ăn uống, điện nước, đi lại về quê, mỗi tháng chúng tôi chi tiêu không dưới 20 triệu.
Tết vừa rồi, dù biết tài chính eo hẹp, chồng tôi vẫn dồn hết tiền hàng vào việc mua sắm đồ đạc cho nhà mới. Anh bảo nhà to đẹp thì phải trang hoàng cho xứng tầm, hoa Tết, đồ trang trí không thể thiếu. Như mọi năm, anh cũng hào phóng mừng tuổi từ tiền trăm cho người lớn đến 50-100 nghìn cho trẻ nhỏ, trong khi tôi lo lắng vì ra Tết còn chưa biết lấy đâu tiền đóng học cho con.
Sau Tết, căn nhà 3 tầng khang trang lại đóng cửa bỏ không, chỉ nhờ một người chị chồng thỉnh thoảng sang quét dọn. Một năm chúng tôi về chưa đến chục lần, mà mỗi lần về cũng chỉ ở một, hai hôm. Trong khi đó, vợ chồng tôi vẫn phải nai lưng kiếm tiền để trả nợ ngân hàng, trả dần những khoản vay của người thân.
>> Công cụ tính toán khoản vay giúp bạn biết có thể mua được bất động sản nào
Lẽ ra, nếu số tiền hơn một tỷ đồng đó được dùng để vay mua nhà ở Hà Nội, chúng tôi đã có thể có một chỗ ở ổn định, không còn cảnh thuê trọ bấp bênh. Nhưng vì suy nghĩ “phải có nhà to ở quê để họ hàng nể mặt”, giờ đây chúng tôi vừa nặng nợ, vừa vẫn chưa có nơi ở tử tế tại nơi mình đang sinh sống.
Càng nghĩ, tôi càng thấy cuộc sống như một vở kịch mà vợ chồng tôi đang phải gồng mình diễn. Ai cũng chúc mừng chúng tôi có nhà cao cửa rộng, nhưng có mấy ai hiểu rằng mỗi ngày chúng tôi đều phải vật lộn với nợ nần, với những khoản chi tiêu không ngừng tăng lên. Tôi không muốn tranh cãi với chồng vào dịp đầu năm, nhưng có lẽ tôi cũng không thể mãi cam chịu một cuộc sống mà mình phải làm quần quật chỉ để lo cho một căn nhà ở quê mà hiếm khi nào chúng tôi thực sự sử dụng.
Theo 1 phút.
** Tuyên bố miễn trừ trách nhiệm: Radanhadat thực hiện bài viết này với mục đích cung cấp thông tin tham khảo. Thông tin có thể được thay đổi mà không cần thông báo trước. Chúng tôi nỗ lực thực hiện và đảm bảo tính chính xác của bài viết nhưng không chịu trách nhiệm về tổn thất hoặc hậu quả từ việc sử dụng thông tin trong đây.