Nhắc đến nhà trọ TP.HCM, người ta dễ nghĩ đến sự chật chội và tạm bợ, nhưng với nhiều người, đó lại là nơi bắt đầu của những ước mơ. Từ những căn phòng chỉ vài mét vuông, có những người trẻ đã tạo dựng được cuộc sống bền vững nơi đô thị lớn nhất cả nước. Tôi là một trong số đó.
Tôi vào Sài Gòn một thân một mình, tay xách balô, túi có vài trăm nghìn đồng và mảnh giấy ghi địa chỉ người quen ở quận Thủ Đức. Họ dẫn tôi đến một khu nhà trọ TP.HCM nhỏ cũ kỹ, vỏn vẹn chỉ sáu phòng, tường vôi bong tróc và mái tôn rỉ sét. Tôi thuê một phòng chưa đầy 10m², vừa đủ kê chiếc giường đơn và cái bếp nhỏ.
Sống chung và lớn lên từ nhà trọ TP.HCM
Dãy nhà trọ ấy là nơi gắn kết những người xa quê. Tôi làm quen với những sinh viên, công nhân, người mới đi làm — ai cũng nghèo, nhưng đầy khát vọng. Chúng tôi san sẻ từng bữa ăn, từng gói mì tôm, chai nước mắm. Có hôm thiếu gia vị, chỉ cần sang gõ cửa phòng bên là có người cho ngay. Đèn sáng cả khu vào những tối ôn thi, hay khi cả xóm cùng ngồi xem World Cup 1998 ở quán cà phê đầu hẻm, tiếng cười vang cả con hẻm nhỏ.
Điều đáng quý nhất là sự chân thành, không ai khóa cửa, không ai ngại chia sẻ. Những món quà quê, những bánh trái từ miền Trung mang vào luôn được chia đều cho cả xóm. Càng khó khăn, tình người càng đậm sâu.
Thời gian trôi, mỗi người trong xóm cũng bắt đầu đi những con đường riêng. Người ra trường đi làm, người mở quán nhỏ, có người học lên cao học. Rồi lần lượt, từng người cũng rời xóm trọ cũ để tìm đến nơi ở mới. Căn nhà đầu tiên được tân gia là của đôi vợ chồng trẻ ở phòng đầu dãy – họ tích góp được một căn nhà cấp 4 ở Hiệp Bình Phước.
Cứ thế, mỗi năm chúng tôi lại nhận một tin vui: người này mua được chung cư, người kia xây nhà ở Củ Chi, Bình Chánh hay khu ven quận 9. Những bữa tiệc tân gia nhỏ nhưng ấm áp, là minh chứng cho sự nỗ lực không ngừng.
Có người thành công sớm, có người vấp ngã rồi làm lại. Có người từng phải bán nhà, quay lại thuê trọ, nhưng vẫn giữ niềm tin và tinh thần vươn lên. TP.HCM không dễ sống, nhưng nó chưa bao giờ đóng cửa với những người kiên trì.
Nhà trọ TP.HCM – Nơi bắt đầu cho những giấc mơ
Ba mươi năm sau ngày đặt chân đến Sài Gòn, tôi đã có thể gọi mình là “người thành phố.” Xóm trọ cũ giờ đã thành cao ốc, trung tâm thương mại nhưng mỗi lần ngang qua đó, tôi lại chậm xe để hoài niệm về một thời tuổi trẻ đầy hy vọng. Nơi ấy là nền móng cho hành trình có được ngôi nhà đầu tiên – không chỉ là nơi ở, mà là thành quả của những ngày tiết kiệm từng đồng.
Giờ đây, khi nghĩ về các khu nhà trọ TP.HCM, tôi không thấy sự tạm bợ, mà thấy ở đó một giá trị rất thật: nơi chứa đựng sự khởi đầu, tinh thần sẻ chia và niềm tin không bao giờ tắt.
Tôi tin, đâu đó tại một khu trọ nhỏ hôm nay, lại có một bạn trẻ đang khởi động hành trình như tôi ngày trước – mang theo balô, một giấc mơ và quyết tâm dựng xây tổ ấm nơi đô thị này.
** Tuyên bố miễn trừ trách nhiệm: Radanhadat thực hiện bài viết này với mục đích cung cấp thông tin tham khảo. Thông tin có thể được thay đổi mà không cần thông báo trước. Chúng tôi nỗ lực thực hiện và đảm bảo tính chính xác của bài viết nhưng không chịu trách nhiệm về tổn thất hoặc hậu quả từ việc sử dụng thông tin trong đây.